CHƯƠNG 4: VŨNG LẦY TUYỆT VỌNG VÀ ÂN TRỢ
Vũng lầy Tuyệt
Vọng là một thái độ của tâm trí và tấm lòng khiến ta buồn bã và bị chôn vùi
trong niềm tuyệt vọng. Nó là một cảm giác ảm đạm và bị từ chối đến từ linh hồn
ta khi tin quyết rằng Đức Chúa Trời không thể nhân từ đối với tôi.
Người ta kể
về Bunyan rằng ngôi nhà của ông ấy giống như một chàng trai trẻ nằm bên cạnh một
con suối mà nó sẽ tràn bờ vào mùa xuân và chảy vào một vùng thấp, tạo ra một vũng
bùn lầy. Cũng như lớp bùn nhấy làm nhơ nhớp cho kẻ nào không may bị rơi xuống
đó, thì tình trạng chán nản cũng níu kéo những người cảm thấy rằng sự tha thứ của
Chúa không bao giờ dành cho mình và những lời hứa của Đức Chúa Trời như thể được
viết cho một ai khác ngoài họ ra. Mặc dù không phải ai cũng trải qua kinh nghiệm
khó khăn khi chuyển đổi đức tin của họ, nhưng chắc chắn là Bunyan đã từng trải
như thế. Ông ấy xưng nhận trong “Ân sủng dồi dào đối với Kẻ Tội lỗi hàng đầu” rằng
“Tôi đã thấy sự thấp hèn của chính mình… Tôi không thể tin được rằng Đấng
Christ đã yêu tôi." Ông ta không thể tự tin rằng lòng thương xót Chúa dành
cho ông vì ông tin rằng tội lỗi của ông là quá khủng khiếp.
Tác giả
Thi-thiên chắc hẳn cũng sa vào một Vũng Lầy Tuyệt Vọng khi ông kêu lên cùng Đức
Giê-hô-va, “Tôi lún trong bùn sâu, nơi không đụng cẳng; Tôi bị chìm trong nước
sâu, dòng nước ngập tôi. …. Đức Chúa Trời ôi! Chúa biết sự ngu dại tôi, Các tội
lỗi tôi không giấu Chúa được.” (Thi thiên 69: 2, 5). Ngay cả khi trở nên một người
theo lòng Đức Chúa Trời, tác giả Thi thiên cũng có thể thấy mình bị mắc kẹt trong
vũng bùn tội lỗi của mình, và Lời cầu nguyện trong một chốc ngắn ngủi "xin
cứu giúp tôi" sẽ không có tác dụng gì. Tương giao nghiêm túc với Đấng Tạo
hóa của ông là cách duy nhất— không có gì nông cạn, không có gì sáo mòn.
Điều đáng
chú ý là Ba Phải cũng đã rơi vào Vũng lầy. người ta có thể tự hỏi làm thế nào một
người không có cảm giác gánh nặng có thể nặng gánh bởi tội lỗi của mình. Tuy
nhiên Bunyan, bậc thầy về tính cách và kinh nghiệm, biết rõ hơn. Ba Phải là người
dễ thay đổi. Hắn là một người bị "day động và dời đổi theo chiều gió của đạo
lạc”(Ê-phê-sô 4:14)
Phước lành của Chúa có thể tạm thời kích thích và thúc đẩy nhiều người, là những người hay xông xáo, làm việc tốt, lấp đầy chỗ trống và ngồi nghe giáo lý hay ho. Tuy nhiên, khi đối diện với tội lỗi của chính mình, họ nghe và trở nên bị xúc phạm. Họ là những người được nhắc đến trong ẩn dụ về các loại đất (Ma-thi-ơ 13: 1–23) là những người đón nhận Phúc Âm với niềm vui, nhưng không có rễ và chẳng mấy chốc phải héo. Đây là nạn nhân của một sự nhiệt tình phấn khích, một phần bắt nguồn từ quảng cáo tôn giáo dựa trên phước lành và sự thịnh vượng mà nhiều người rao truyền. động cơ căn bản để đến Thiên đàng trong thế giới của Ba Phải không phải là sự vui thích nơi chính Đức Chúa Trời mà đúng hơn là chỉ dựa trên những lợi ích nhận được khi vào Thiên thành.
GIẢI NGHĨA CỦA KEN PULS
Sau khi Cố
chấp trở lại thành Hủy diệt, Cố Chấp thấy mình đang ở điểm cao nhất trong
chuyến hành trình ngắn ngủi với Cơ Đốc Nhân. Đường đi rất dễ dàng. Cuộc trò chuyện thật dễ chịu. Cố Chấp đã "nếm trải món quà thiên
đàng" khi Cơ đốc nhân đọc về phần thưởng của Phúc âm từ trong Cuốn Sách. Trong thoáng chốc, anh tỏ ra háo hức như thể anh rất tiến triển trong đức tin. Nhìn hai lữ khách trên đường từ xa, người ta có thể
đoán rằng chính Ba Phải là người "thuộc linh hơn". Anh ta rất sốt sắng, sẵn sàng chạy đua đến cổng
thiên đàng, xin Cơ Đốc Nhân giải thích cho anh ta cặn kẽ hơn, khuyên anh ta bằng những lời như, "nào, chúng ta hãy đi nhanh để đến
nơi ấy chứ."
Tuy
nhiên, Ba Phải thiếu một số điểm khác biệt quan trọng. Anh ta bị mê hoặc với "nghe" chứ không phải
"làm". Anh ta lo lắng về sự hủy diệt sắp tới, và vui mừng với những
điều thú vị được viết trong sách của Cơ Đốc Nhân; nhưng anh không sẵn sàng đối mặt với những đau
khổ, vâng phục và sự tranh chiến phải có trước
khi được vinh quang.
Trong khi tấm lòng của Cơ Đốc Nhân tỏ ra dịu dàng và quan tâm thì Ba Phải lại vô tư và không thấy phiền
gì cả. Cuộc trò chuyện của
họ bắt đầu với việc Cơ Đốc Nhân nói về cảm nhận và nỗi kinh hoàng khi anh được cảnh báo về sự hủy diệt sắp
tới. Tuy nhiên Ba Phải gạt bỏ ý đó sang một bên và yêu cầu Cơ Đốc
Nhân giải thích cách nào để tận hưởng. Cơ Đốc Nhân khó có thể nói điều đó trong tình trạng
tin chắc của mình, nhưng anh ấy bắt đầu đọc trong Sách. Ba Phải nhanh chóng
trở nên một tín đồ nhiệt
thành. Mặc
dù Phúc Âm có
thể xuất hiện và phát triển trong khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng nó không bén rễ
và được định sẵn là khô héo và tàn lụi khi có dấu hiệu khó khăn đầu tiên xảy đến. Nó giống như hạt giống trong dụ
ngôn về người gieo giống rơi xuống đất đá sỏi. Chúa Giê-su giải thích: "Người
nào chịu lấy hột giống nơi đất đá sỏi, tức là kẻ nghe đạo, liền vui mừng chịu lấy;
song trong lòng không có rễ, chỉ tạm thời mà thôi, đến khi vì đạo mà gặp sự cực
khổ, sự bắt bớ, thì liền vấp phạm.”(Ma-thi-ơ 13: 20–21).
Bằng chứng cho
thấy tấm lòng cứng cỏi, khô cằn của Ba Phải là gì? Anh ta thiếu sự đặc biệt như Cơ Đốc Nhân (khác biệt so với những người khác kể từ khi bắt đầu
câu chuyện ngụ ngôn của Bunyan); Ba Phải không mang gánh nặng. Anh ta không phải đối mặt với tội lỗi của mình.
Anh ta cảm thấy nhẹ nhàng như không khí, sẵn sàng chạy thẳng đến cổng thiên
đàng. Tuy nhiên Cơ Đốc
Nhân đang bị kết tội.
Anh ấy cảm thấy sức nặng của gánh nặng mình. Anh ta biết mình có tội và không
thích hợp với thiên đàng. Sự nhận biết này làm anh ta chậm lại, ngay cả khi
Ba Phải đang thúc giục
anh đi nhanh hơn nữa.
Nhưng kết ước cạn cợt của Ba Phải trong việc tìm kiếm Sion sẽ sớm được thử thách. Sự tin đạo của anh chỉ là giả mạo. Chỉ cần dấu hiệu khó khăn đầu tiên trên đường
đi là đức tin anh sẽ sụp đổ. Sợ
chết và sự kinh hoàng của địa ngục là chưa đủ. Sự cứu rỗi đòi hỏi sự ăn năn khỏi
tội lỗi gây ra cái chết và địa ngục. Muốn có những sung sướng và niềm vui trên thiên đàng thôi vẫn
chưa đủ. Sự cứu rỗi đòi hỏi đức tin nơi Chúa Jêsus Christ và chỉ duy nhất
con đường đầu tiên đến
thập tự giá.
Khi suy nghĩ
của Cơ Đốc Nhân chuyển từ
những phần thưởng đã hứa sang suy nghĩ về cảm giác tội lỗi của mình, những nghi
ngờ và tuyệt vọng bắt đầu trỗi dậy trong lòng anh. Chính tại đây, Cơ Đốc
Nhân phải đối mặt với
khó khăn lớn đầu tiên trong chuyến hành trình của mình khi hai lữ khách rơi vào Vũng Lầy Tuyệt Vọng mà không hề hay biết.
Vũng lầy đại diện cho sự ô uế và xấu hổ mà Cơ đốc nhân cảm thấy vì tội lỗi của
mình. Anh cảm thấy bẩn thỉu và xấu xa trước vẻ đẹp của thiên đàng. Anh ta bắt đầu
chìm đắm, tuyệt vọng rằng lẽ nào Chúa sẽ cứu một người như anh sao.
Nhưng Cơ Đốc
Nhân không đơn độc. Sự
tuyệt vọng của anh ấy quá lớn, nên người bạn đồng hành rơi vào đó cùng anh. Nhưng khi đối mặt với sự thấp hèn của tội lỗi, Ba Phải không muốn cảm giác sự khó chịu của nó. Anh ta cảm thấy bị
xúc phạm vì Cơ Đốc Nhân sẽ dẫn anh ta vào một nơi như vậy, và vì không có gánh nặng nào kéo anh ta xuống,
nên anh ta nhanh
chóng tự mình ra khỏi vũng
lầy và bỏ đi. Sau
đó Bunyan mô tả về Ba Phải như sau:
“Kế đó, trong giấc mơ, tôi thấy Ba Phải về đến nhà. Bà con,
bạn hữu đến thăm rất đông. Có người cho quyết định trở về của Ba
Phải là khôn ngoan, có người bảo Ba phải rằng có điên mới đi theo Cơ Đốc Nhân. Lại
có kẻ chế giễu sự nhát gan của Ba Phải “Đã quyết định đi thì cứ đi luôn đi, sao
lại bỏ cuộc trở về chỉ vì vài trở ngại cỏn con như thế?”
Thoạt tiên, Ba Phải chỉ biết ngồi yên hổ thẹn, không dám
ngước đầu lên. Nhưng chỉ một lúc sau, anh ta lấy lại bình tĩnh và bắt đầu nhạo
cười Cơ Đốc Nhân đáng thương.”
Sau này khi chúng ta nghe về Ba Phải, anh ấy đã trở lại thành hủy diệt nơi anh ấy được sinh ra.
Nhưng bây giờ anh ta còn ở
trong tình trạng tồi tệ hơn trước. Tấm lòng của anh ấy đã cứng lại hơn nữa khi anh tham gia cùng
những người khác để chế nhạo Cơ Đốc Nhân. Chính anh cũng trở thành đối tượng
bị khinh bỉ. Anh ta đã bắt đầu trên con đường hướng tới sự sống đời đời nhưng rồi đã thối
lui. Những người tin
Chúa than thở về sự
nông cạn và thiếu kiên trì của anh khi đối mặt với khó khăn. Thế giới chế giễu anh ta vì đã mạo
hiểm ngay từ đầu. Anh ta bị gọi là Kẻ ngu ngốc và hèn nhát và bị coi như một kẻ
đạo đức giả. Trong một thời gian, anh ấy mất tự tin và ngồi "yên hổ
thẹn" Đây là cuộc
hành trình buồn thảm và không có kết quả của một người viển vông — lúc đầu tiến triển và sốt sắng; nhưng về sau lại sa ngã đáng xấu hổ.
Bây giờ còn lại một mình sau khi Ba Phải bỏ
về, Cơ Đốc
Nhân tiếp tục trong Sự tuyệt
Vọng. Anh vẫn cảm thấy xấu
hổ và ô uế vì tội lỗi của mình. Tuy nhiên, anh quyết tâm tìm ra Cổng Hẹp. Tốt hơn hết là bạn nên vượt qua sự
xấu hổ và đau buồn khi đối mặt với tội lỗi của mình hơn là quay trở lại Thành Hủy diệt. Tuy nhiên, Cơ Đốc Nhân nhận thấy rằng anh không thể tự mình thoát khỏi Vũng
Lầy được.
Sau đó, Đức
Chúa Trời thành tín đã gửi Ân Trợ đến để giúp đỡ. Một số người cho Ân Trợ cũng là một mục sư khác như vị Truyền
Đạo. Alexander Whyte gọi
anh ta đơn giản là một người giảng đạo, mục sư hay nhà truyền giáo. Spurgeon cho rằng đó là một người anh em có ơn "giúp đỡ". Tuy nhiên, có vẻ
như rõ ràng Bunyan ám chỉ công việc của Chúa Thánh Linh ở đây. Vũng Lầy giống hình ảnh của David trong Kinh thánh
khi ông kêu cầu Chúa
trong Thi thiên 40: 1–2,
“Tôi nhịn nhục trông đợi Đức Giê-hô-va, Ngài nghiêng qua
nghe tiếng kêu cầu của tôi. Ngài cũng đem tôi lên khỏi hầm gớm ghê, Khỏi vũng
bùn lấm; Ngài đặt chân tôi trên hòn đá, Và làm cho bước tôi vững bền.”
Đây là chính
Chúa đã nâng Đa-vít ra khỏi vũng bùn. Ngài đặt chân ông lên một tảng đá và làm các bước ông vững vàng. Kết thúc Thi thiên, David nói trong
câu 17,
“Còn tôi là khốn cùng và thiếu thốn; Dầu vậy, Chúa tưởng
đến tôi. Chúa là sự tiếp trợ tôi, và là Đấng giải cứu tôi. Đức Chúa Trời tôi
ôi! xin chớ trễ hoãn.”
Chính Đức Chúa Trời là Ân Trợ của Đa-vít. Trong Tân Ước, Đức
Thánh Linh được gọi là Sự trợ giúp của chúng ta và chính Ngài là Đấng dẫn dắt
chúng ta đến Vầng đá cứu rỗi chúng ta.
"Khi nào Đấng Yên ủi sẽ đến, là Đấng ta sẽ bởi Cha
sai xuống, tức là Thần lẽ thật ra từ Cha, ấy chính Ngài sẽ làm chứng về ta."
(Giăng 15:26).
"Dầu vậy, ta nói thật cùng các ngươi: Ta đi là ích lợi
cho các ngươi; vì nếu ta không đi, Đấng Yên ủi sẽ không đến cùng các ngươi đâu;
song nếu ta đi, thì ta sẽ sai Ngài đến. Khi Ngài đến thì sẽ khiến thế gian tự
cáo về tội lỗi, về sự công bình và về sự phán xét.”(Giăng 16: 7–8).
Chính Thánh Linh của Đức Chúa Trời là Đấng không chỉ kết
án chúng ta về tội lỗi, mà còn giúp chúng ta không bị chìm dưới gánh nặng tội lỗi
bằng cách làm chứng cho lòng chúng ta về Chúa Jesus Christ .
Trong câu chuyện ngụ ngôn Ân Trợ hỏi Cơ Đốc Nhân,
"Nhưng tại sao anh không tìm kiếm các tảng đá rắn chắc?" Những tảng đá
này tượng trưng cho những lời hứa của Chúa Jesus Christ trong Phúc Âm. Có rất
nhiều lời hứa như: "Phàm những kẻ Cha cho ta sẽ đến cùng ta, kẻ đến cùng
ta thì ta không bỏ ra ngoài đâu." (Giăng 6:37), "Nhưng Đức Chúa Trời
tỏ lòng yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì
Đấng Christ vì chúng ta chịu chết."(Rô-ma 5: 8), "Đức Chúa Jêsus
Christ đã đến trong thế gian để cứu vớt kẻ có tội, ấy là lời chắc chắn, đáng
đem lòng tin trọn vẹn mà nhận lấy; trong những kẻ có tội đó ta là đầu” (I Tim 1:15).
Bunyan chỉ ra một số lẽ thật liên quan đến những lời hứa này:
1.Lời hứa được đặt "theo hướng dẫn của Người ban luật."
Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta những lời hứa này vì chúng là Lời được Ngài mặc
khải.
2.Lời hứa "tốt lành và quan trọng." Đó là lẽ thật
và đáng tin cậy vì đến từ Đấng không thể nói dối.
3.Lời hứa được đặt "thành lối đi ngang qua Vũng Lầy."
Ngay cả khi chúng ta đấu tranh và tuyệt vọng về tội lỗi, những lời hứa của Đức
Chúa Trời trong Lời Ngài vẫn đúng. Lời hứa luôn hiện diện để chúng ta được an ủi
và hy vọng.
4.Mặc dù lời hứa luôn hiện hữu, nhưng "khi trời mưa,
bùn nhớp tràn lên khiến chúng ta khó nhận ra con đường ấy" Thông thường, tội
lỗi của chúng ta khiến chúng ta choáng ngợp với sự tuyệt vọng và cảm giác tội lỗi,
những lời hứa có thể dường như xa cách hoặc thậm chí bị lãng quên. Những suy
nghĩ trong vô vọng có thể trào ra và che giấu đi lời hứa của Chúa: "Tội lỗi
của mày quá lớn, tại sao Chúa muốn cứu mày chứ? Mày đã phạm tội này nhiều lần rồi,
làm sao có thể tha thứ được? Chắc chắn Chúa đã bó tay và từ bỏ mày rồi! "
Khi chúng ta bối rối bởi "cơn choáng váng" này, chúng ta gục ngã và bắt
đầu chìm trong tuyệt vọng. Nhưng tạ ơn Chúa, các tảng đá vẫn còn, "rắn chắc
và vững vàng" và cảm ơn Chúa vì Thánh Linh của Ngài là Đấng giúp đỡ chúng
ta trong lúc cần thiết, Đấng luôn hướng chúng ta đến nơi "mặt đất rắn chắc."
Khi Cơ Đốc Nhân ra khỏi Vũng Lầy, Ân trợ giải thích thêm
về Vũng Lầy. Nó không chỉ là một cái ao đơn thuần, mà là một hố sâu ngăn cách
Thành phố Hủy diệt với Con đường đến sự sống. Chúng ta phải đối mặt với sự xấu
hổ và xấu xa của tội lỗi chống lại Đức Chúa Trời trên đường đến Thập tự giá. Chỉ
khi đó, chúng ta mới có thể hoàn toàn tôn thờ Đấng Cứu Rỗi của mình và hiểu được
cái giá lớn lao mà Ngài đã trả cho sự cứu rỗi của chúng ta. Theo Ân Trợ, Vũng Lầy
không thể lấp đi được. Bất chấp hàng triệu lời chỉ dẫn của những người phục vụ Đức
Vua (mục sư và giáo sư) dưới sự chỉ đạo của các Kiểm sát viên của Bệ hạ (các
nhà tiên tri và sứ đồ, những người đã viết ra cho chúng ta kế hoạch được bày tỏ
của Đức Chúa Trời trong Kinh thánh), tội lỗi vẫn còn và tiếp tục là ô uế và dơ
bẩn. Ngay cả điều tốt nhất mà một người có thể làm cũng chỉ là "giẻ rách bẩn
thỉu" trước mắt Đức Chúa Trời (Ê-sai 64: 6). Những nỗ lực của chúng ta
không bao giờ khiến chúng ta trở nên công bình trước mặt Chúa. Chỉ duy Ngài có
thể nâng chúng ta lên và cứu chúng ta.
SUY GẪM
1.
Cơ
Đốc Nhân tiếp tục nói với Ba Phải về những niềm vui của Thiên đàng. Điền vào những
đám mây câu trả lời cho Ba Phải "Có ai ở đó nữa không anh?"
2.
Hãy
viết tên của 3 người mà bạn muốn gặp ở Thiên đàng?
..................................................................................................... ……………………
……………………………………………………………………………….
3.
Gánh
nặng trên lưng của Cơ Đốc Nhân khiến xảy ra ba điều gì với anh ấy?
..........................................................................................................................
..........................................................................................................................
..........................................................................................................................
4.
Gánh
nặng trên lưng của Cơ Đốc Nhân tượng trưng cho gánh nặng tội lỗi mà anh ta đang
mang. Điền vào chỗ trống một số tội lỗi đè nặng bạn?
..........................................................................................................................
..........................................................................................................................
5.
Chúa
Giê-su nói gì với những người mang gánh nặng? (Math 11:28-30)
..........................................................................................................................
6.
Tại
sao người khác không thể nhìn thấy gánh nặng trên lưng của Cơ Đốc Nhân? (Xem Rom 7:7–8 và Thi 119)
..........................................................................................................................
7.
Bạn
hãy dùng những tính từ để mô tả Vũng lầy Tuyệt vọng theo suy nghĩ của bạn?
..........................................................................................................................
8.
Ba
Phải đã nhanh chóng thay đổi ý định về việc đi cùng Cơ Đốc Nhân, và rồi anh ấy lại
nhanh chóng đổi ý khi leo ra khỏi Vũng lầy. Điều này cho bạn biết gì về Nhân vật
Ba phải?
..........................................................................................................................
..........................................................................................................................
9.
Kinh
Thánh nói gì về những người nầy? “Người ngó lại đằng sau” (Luca 9:57-62)
..........................................................................................................................
“Người bền lòng cho đến cuối cùng”
(Math 10: 22)
..........................................................................................................................
10.Hãy so sánh cách và nơi mà 2 người thoát khỏi Vũng lầy?
|
Cơ Đốc
Nhân |
Ba Phải |
Cách
nào |
|
|
Nơi nào |
|
|
11.Ân Trợ đã giải thích nguồn gốc của vùng đất xấu xa này. Đôi
khi điều gì xảy ra cùng với niềm tin tội lỗi trong cuộc sống của bạn khiến bạn
chìm trong Vũng lầy Tuyệt vọng? Viết những điều này trong vùng lầy dưới đây.
12.Ân Trợ nói rằng “những tảng đá rắn chắc đã được sắp thành lối đi ngang qua Vũng Lầy nhưng khi trời mưa, bùn nhớp tràn lên khiến chúng ta khó nhận ra con đường ấy” Trong thời kỳ đen tối nhất, Chúa phán với chúng ta qua những lời hứa của Ngài. “Vì chưng cũng như các lời hứa của Đức Chúa Trời đều là phải trong Ngài cả, ấy cũng bởi Ngài mà chúng tôi nói "A-men," làm sáng danh Đức Chúa Trời.” (II Cor 1:20)
Một số lời hứa "tảng đá rắn chắc"
sẽ giúp bạn thoát khỏi Vũng lầy Tuyệt vọng. Trong mỗi hình tảng đá ở trên, hãy viết
một lời hứa trên mỗi tảng đá. Và hãy học thuộc ít nhất một lời hứa!
ĐÀO SÂU
Mặc dù Ba Phải muốn đi nhanh hơn,
nhưng Cơ Đốc Nhân không thể đi nhanh "vì cớ gánh nặng” trên lưng. Gánh nặng
đại diện cho điều gì và có ý nghĩa gì khi Ba Phải không có gánh nặng?
...................................................................................................................................
...................................................................................................................................
...................................................................................................................................
Theo Ân Trợ, nguồn gốc của vùng đất tệ hại này là gì?
...................................................................................................................................
...................................................................................................................................
...................................................................................................................................
Những người đang bị kết án tội lỗi có
thể có những sợ hãi và nghi ngờ nào? Những nỗi sợ hãi và nghi ngờ nào mà bạn đã
trải qua?............................................................................
...................................................................................................................................
...................................................................................................................................
Đọc Ê-sai 35: 3–4 và Thi thiên 40:
1–4. Chọn hai trong số các nghi ngờ bạn đã liệt kê ở trên và mô tả cách bạn sẽ đáp
lại chúng dựa trên những lời hứa mà Chúa ban cho chúng ta trong Lời của Ngài
("những tảng đá rắn chắc")
...................................................................................................................................
...................................................................................................................................
Đọc Ma-thi-ơ 13: 1–23. Cố Chấp tiêu
biểu cho loại đất gì? Ba Phải? Cơ Đốc Nhân?
...................................................................................................................................
...................................................................................................................................
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét