CHƯƠNG 12: TRỌNG NGHI VÀ GIẢ HÌNH
Việc Bunyan kết hợp Trọng Nghi và Giả Hình không phải là ngẫu
nhiên vì một nhân vật này chỉ đơn thuần là một phần mở rộng phát triển và là sự
tiếp nối hợp lý của nhân vật kia. Kẻ đạo đức giả chỉ đơn giản là người theo chủ
nghĩa hình thức, tất cả đã trưởng thành, phát triển và trau chuốt trong suy
nghĩ và hành động.
Hơn nữa, cộng đồng tôn giáo là một nơi thoải mái để cả hai lớn
lên và phát triển. Bức tranh hai người này nhảy qua tường để đi vào đường hẹp minh
họa rằng một con đường tắt dẫn đến sự cứu rỗi đều được những người theo chủ
nghĩa hình thức và đạo đức giả mong muốn, tìm kiếm và lợi dụng.
Chúng ta nên nhớ hai nguyên tắc khi chúng ta đọc tiếp. Đầu
tiên là: tất cả nhân loại được sinh ra trong niềm tin vô vọng. Điều thứ hai kêu
gọi chúng ta xem xét rằng mặc dù họ vô vọng, nhưng trong vô vọng này không có mối
quan hệ với Đức Chúa Trời của Kinh thánh và sự cứu rỗi mà Ngài ban cho các tạo
vật. Thật ra, còn chống nghịch Ngài nữa. Sứ đồ Phao-lô, trích dẫn từ Cựu Ước,
nói rõ rằng “chẳng có người công bình… không có người nào tìm kiếm Đức Chúa Trời”
(Rô-ma 3: 10–11). Tuy nhiên, loài người có niềm tin và họ luôn tìm kiếm thứ gì
đó để thỏa mãn khoảng trống tâm linh bên trong.
Điều thú vị nhất là nhiều người trong chúng ta bắt đầu lễ
nghi tôn giáo của mình giống như “những Trọng Nghi nhỏ”, hoàn toàn không biết rằng
chủ nghĩa hình thức đã nhanh chóng bén rễ trong chúng ta. Việc chúng ta thường
xuyên đi lễ nhà thờ, hát thánh ca, đọc lời cầu nguyện, học thuộc các bài giáo
lý và thậm chí đọc Kinh thánh, tất cả đều góp phần tạo nên một “hình thức tin
kính” (bề ngoài giữ điều nhân đức) (2 Ti-mô-thê 3: 5). Tất cả những điều này đã
được dạy đúng cách bởi các bậc cha mẹ và giáo viên có thiện chí, nhưng với nhiều
người trong chúng ta, nó chỉ đơn giản là hình thức mà không có tấm lòng. Không
có gì yêu mến trong tấm lòng, không có ý nghĩa gì xuất phát từ đáy lòng.
Tất nhiên, việc dạy dỗ và hướng dẫn trẻ em từ thuở lọt lòng
là đúng theo Kinh thánh, ngay cả khi Ti-mô-thê được mẹ và bà của mình dạy Kinh
thánh từ khi còn nhỏ (2 Ti-mô-thê 3:15). Nhưng Ti-mô-thê là một người theo chủ
nghĩa hình thức cũng như tất cả những người khác cho đến khi có một đụng chạm
quyền năng của Đức Chúa Trời trên tấm lòng của ông, nhờ đó ông được cứu và được
sự kêu gọi thánh (2 Ti-mô-thê 1: 9).
Mặt khác, Giả Hình là sự phát triển tự nhiên của Trọng Nghi
khi không tin Chúa thật sự, khi không có sự động chạm của Thánh Linh Đức Chúa Trời ban một
tấm lòng mới và một tâm linh mới bên trong và cất đi tấm lòng bằng đá
(Ê-xê-chi-ên 36: 26–27). Các nhân vật của Bunyan đến từ xứ Hư Vinh và có tầm
nhìn hướng đến Sion; tuy nhiên, họ đã không đi vào bằng Cửa hẹp, và họ không
trút được gánh nặng nào trước Thập tự giá. Tự hào tôn giáo chắc chắn là loại tự
hào tồi tệ nhất. Sự khiêm tốn thực sự trong các hoạt động tôn giáo là một điều rất
khó - ngay tại thời điểm chúng ta nghĩ rằng chúng ta có được khiêm nhường cũng
là lúc chúng ta đánh mất khiêm nhường. Mặt khác, chúng ta thường sống như một kẻ
đạo đức giả, say mê sự khen ngợi của người ta, yêu thương chính bản thân mình,
cho phép sự công nghĩa riêng ngấm ngầm trong lòng khi chúng ta so sánh mình với
những người khác; cho đến khi sự hư vinh tiêu diệt chúng ta và chúng ta hoàn toàn
tự lừa dối chính mình.
Đáng chú ý là Chúa Giê-su không phân xử người Pha-ri-si về
những nghi lễ và hình thức trong đền thờ. Bản thân hình thức và nghi lễ không xấu
miễn là trước hết có sự kết hợp giữa tấm lòng và ý nghĩa bên trong đối với thực
tế phía sau hình thức. Các nhà lãnh đạo của Y-sơ-ra-ên đã rời bỏ Đức Giê-hô-va
vì họ có lẽ thật của Đức Chúa Trời trong tâm trí mà không có tình yêu thương của
Đức Chúa Trời trong lòng.
Thomas Shepard, một Thanh giáo vĩ đại ở New England, đã từng
nói những lời cảnh báo cho tất cả chúng ta: “Lẽ thật Phúc âm mà không có tình
yêu Phúc âm sẽ tạo nên một kẻ đạo đức giả Phúc âm.”
SUY GẪM
Viết đúng chữ cái theo từng ý phù hợp.
_____ Quê hương của Trọng Nghi và Giả Hình
_____ Người nào không
vào bằng cửa là một…
_____ Cơ Đốc Nhân đã đi như thế nào
_____ Trọng Nghi và Giả Hình đã đi như thế nào
_____ Nếu chúng ta tự
mình đi vào mà không có sự hướng dẫn của Ngài, chúng ta sẽ …
_____ Vật mà Chúa ban cho Cơ Đốc Nhân để đổi lấy bộ áo rách
rưới của anh ta
_____ Vật được trao cho Cơ Đốc Nhân để an ủi anh ấy trên con
đường
_____ Giả vờ khác với con người thật của mình
A. kẻ trộm và kẻ cướp
B. theo cách mà họ nghĩ là đúng
C. một chiếc áo choàng
D. Xứ Hư Vinh
E. theo luật lệ của Chúa
F. cuộn giấy có đóng ấn
G. Giả hình
H. tự mình đi trật khỏi sự thương xót của Ngài
Bạn sẽ nói gì với một người nghĩ rằng anh ta có thể “trèo
qua tường” vào con đường hẹp của Nhà vua như Trọng Nghi và Giả Hình đã làm?
ĐÀO SÂU
Kinh thánh nói gì về người kiêu ngạo?
Kết cục cuối cùng của những người cố gắng đạt được sự sống đời
đời bằng cách riêng họ là gì?
Bạn sẽ trả lời thế nào với những người đang dựa vào cách truyền
thống (ông bà dạy) để đưa họ vào Thiên đàng?
Trọng Nghi và Giả Hình nói rằng Cơ Đốc Nhân đã được ban cho
chiếc áo choàng để "che đậy sự xấu hổ và lõa lồ của anh." Đọc Sáng thế
ký 1–3. Tại sao có sự xấu hổ trong việc lõa lồ; và do đó, tại sao chúng ta mặc
quần áo?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét