CHƯƠNG 39: VÀO THÀNH THÁNH
Cuối cùng thì Cơ Đốc Nhân và Hy Vọng đã đến Cổng vào Thành
phố Thiên đàng. Thành phố tượng trưng cho thiên đàng, nơi tất cả những ai đã
tìm thấy sự yên nghỉ và nương náu trong Đấng Christ sẽ hoàn thành cuộc hành
trình của họ và tìm thấy niềm vui vĩnh cửu trong sự hiện diện của Ngài. Những lữ
khách từ lâu đã mong chờ ngày cuối cùng họ sẽ đến đích và tận mắt chứng kiến những
gì họ đã tìm kiếm bằng đức tin. Hai đấng sáng láng "nói với họ rằng vẻ đẹp
và vinh quang của nó là không thể diễn tả được." Đối với những người trong
chúng ta vẫn đang trên hành trình từ Thành phố Hủy diệt đến Thành phố Thiên
đàng, không thể nào hiểu hết và diễn tả hết được sự huy hoàng của thiên đàng. Tuy
nhiên Bunyan cho chúng ta một cái nhìn thoáng qua về điều kỳ diệu đó.
Trên thiên đàng, hội thánh mà Đấng Christ đã cứu chuộc “thuộc
về mọi chi phái, mọi tiếng, mọi dân tộc, mọi nước,” (Khải Huyền 5: 9) được đưa
đến gần và quy tụ trước sự hiện diện của Ngài. Dân Đức Chúa Trời là một thân thể
(Ê-phê-sô 2:16, 4: 4; Cô-lô-se 3:15), một “dân thánh” (Xuất Ê-díp-tô Ký 19: 6,
1 Phi-e-rơ 2: 9). Trong suốt lịch sử, họ đã bị phân tán và chia cắt bởi thời
gian và không gian, bị chia cắt bởi ngôn ngữ và phong tục, bị chia cắt bởi giáo
phái và chính thể. Nhưng trên thiên đàng, sự phân biệt sẽ mờ nhạt và sự chia rẽ
sẽ tan biến. Tất cả “linh hồn người nghĩa được vẹn lành” sẽ trở nên làm một khi
họ ca ngợi và tôn thờ Đấng Cứu Chuộc.
“Nhưng anh em đã tới gần núi Si-ôn, gần thành của Đức Chúa
Trời hằng sống, tức là Giê-ru-sa-lem trên trời, gần muôn vàn thiên sứ nhóm lại,
23 gần Hội thánh của những con trưởng được ghi tên trong các từng trời, gần Đức
Chúa Trời, là quan án của mọi người, gần các linh hồn người nghĩa được vẹn
lành, 24 gần Đức Chúa Jêsus, là Đấng trung bảo của giao ước mới, và gần huyết
rưới ra, huyết đó nói tốt hơn huyết của A-bên vậy.” Heb 12:22-24
“Ai có tai, hãy nghe lời Đức Thánh Linh phán cùng các Hội
thánh rằng: Kẻ nào thắng, ta sẽ cho ăn trái cây sự sống ở trong Ba-ra-đi của Đức
Chúa Trời.” Khải 2:7
“Thiên sứ chỉ cho tôi xem sông nước sự sống, trong như lưu
ly, từ ngôi Đức Chúa Trời và Chiên Con chảy ra. 2 Ở giữa phố thành và trên hai
bờ sông có cây sự sống trổ mười hai mùa, mỗi tháng một lần ra trái; và những lá
cây đó dùng để chữa lành cho các dân.” Khải 22:1-2
Chúng ta sẽ mặc áo trắng (áo công bình) mà đi dạo và nói
chuyện với Đức vua. “Nhưng, ở Sạt-đe, ngươi còn có mấy người chưa làm ô uế áo xống
mình: những kẻ đó sẽ mặc áo trắng mà đi cùng ta, vì họ xứng đáng như vậy.” Khải
3:4
“Chung quanh ngôi lại có hai mươi bốn ngôi; trên những ngôi ấy
tôi thấy hai mươi bốn trưởng lão ngồi, mặc áo trắng và đầu đội mão triều thiên
vàng.” Khải 4:4
“Đoạn, tôi thấy trời mới và đất mới; vì trời thứ nhất và đất
thứ nhất đã biến đi mất, và biển cũng không còn nữa. 2 Tôi cũng thấy thành
thánh, là Giê-ru-sa-lem mới, từ trên trời, ở nơi Đức Chúa Trời mà xuống, sửa soạn
sẵn như một người vợ mới cưới trang sức cho chồng mình. 3 Tôi nghe một tiếng lớn
từ nơi ngai mà đến, nói rằng: nầy, đền tạm của Đức Chúa Trời ở giữa loài người!
Ngài sẽ ở với chúng, và chúng sẽ làm dân Ngài; chính Đức Chúa Trời sẽ ở với
chúng.” Khải 21:1-3
Chúng ta sẽ được giải thoát khỏi sự hiện diện của tội lỗi
cũng như sự nguyền rủa và lên án của nó. Sẽ không còn đau buồn, bệnh tật, đau
khổ, hoặc chết chóc.
“những kẻ Đức Giê-hô-va đã chuộc sẽ về, ca hát mà đến Si-ôn;
sự vui vẻ vô cùng sẽ ở trên đầu họ. Họ sẽ được sự vui vẻ mừng rỡ, mà sự buồn bực
than vãn sẽ trốn đi.” Es 35:10
“Ta sẽ dựng trời mới đất mới; những việc trước sẽ chẳng nhớ
nữa, chẳng còn nhắc đến nữa. 18 Thà các ngươi hãy mừng rỡ và vui vẻ đời đời
trong sự ta dựng nên. Thật, ta dựng nên Giê-ru-sa-lem cho sự vui, và dân nó cho
sự mừng rỡ. 19 Ta sẽ vui vì Giê-ru-sa-lem, ta sẽ mừng vì dân ta; tại đó sẽ chẳng
còn nghe tiếng khóc lóc kêu la nữa.” Es 65:17-19
“Ngài sẽ lau ráo hết nước mắt khỏi mắt chúng, sẽ không có sự
chết ,cũng không có than khóc, kêu ca, hay là đau đớn nữa; vì những sự thứ nhất
đã qua rồi.” Khải 21:4
Chúng ta sẽ vui mừng khi được nhìn thấy, lắng nghe và phục vụ
Đấng Quyền năng của Y-sơ-ra-ên.
“Bấy giờ các ngươi sẽ xướng ca như trong đêm giữ lễ thánh.
Các ngươi sẽ có sự vui trong lòng, như kẻ thổi sáo mà lên núi Đức Giê-hô-va, đến
cùng vầng Đá của Y-sơ-ra-ên.” Es 30:29
“Chẳng còn có sự nguyền rủa nữa; ngôi của Đức Chúa Trời và
Chiên Con sẽ ở trong thành; các tôi tớ Ngài sẽ hầu hạ Ngài; 4 chúng sẽ được thấy
mặt Chúa, và danh Chúa sẽ ở trên trán mình. Đêm không còn có nữa,” Khải 22:3-4
Chúng ta sẽ được đoàn tụ với bạn bè và những người thân yêu
đã đi trước chúng ta. Chúng ta sẽ được thông công với các thánh đồ ngày xưa
“bây giờ đang nghỉ ngơi trên giường của họ ”và bước đi trong sự công bình.
“Người công bình chết, chẳng ai để ý đến; người nhân đức bị
cất đi, chẳng ai suy nghĩ rằng người công bình bị cất đi khỏi tai vạ hầu đến. 2
Người vào trong sự bình an. Mỗi người đi trong đường ngay thẳng, thì được an
nghỉ nơi giường mình.” Es 57:1-2
“Ta cũng nói cùng các ngươi, có nhiều người từ đông phương,
tây phương sẽ đến, ngồi đồng bàn với Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp trong nước
thiên đàng.” Math 8:11
Ở trên thiên đàng, chúng ta sẽ được hưởng phần thưởng vĩnh cửu
của mình. Chúng ta sẽ nghỉ ngơi sau những khó khăn và đau khổ trên trái đất và
gặt hái thành quả của những gì chúng ta đã gieo.
“Chớ hề dối mình; Đức Chúa Trời không chịu khinh dể đâu; vì
ai gieo giống chi, lại gặt giống ấy. 8 Kẻ gieo cho xác thịt, sẽ bởi xác thịt mà
gặt sự hư nát; song kẻ gieo cho Thánh Linh, sẽ bởi Thánh Linh mà gặt sự sống đời
đời.” Gal 6:7-8
“Tôi nghe có tiếng đến từ trên trời rằng: Hãy viết lấy: Từ
rày, phước thay cho những người chết là người chết trong Chúa! Đức Thánh Linh
phán: Phải, vì những người ấy nghỉ ngơi khỏi sự khó nhọc, và việc làm mình theo
sau.” Khải 14:13
Chúng ta sẽ được mặc lấy vinh quang và được trang bị để đồng
hành với Vua của các vua khi Ngài tái lâm với tiếng kèn.
“Nầy là sự mầu nhiệm tôi tỏ cho anh em: Chúng ta không ngủ hết,
nhưng hết thảy đều sẽ biến hóa, 52 trong giây phút, trong nháy mắt, lúc tiếng
kèn chót; vì kèn sẽ thổi, kẻ chết đều sống lại được không hay hư nát, và chúng
ta đều sẽ biến hóa.” ICor 15:51-52
Và chúng ta sẽ cai trị, trị vì, và phán xét với Ngài.
“Ta nhìn xem cho đến chừng các ngôi đã đặt, và có Đấng Thượng
Cổ ngồi ở trên. Áo Ngài trắng như tuyết, và tóc trên đầu Ngài như lông chiên sạch.
Ngôi Ngài là những ngọn lửa, và các bánh xe là lửa hừng. 10 Trước mặt Ngài, một
sông lửa chảy ra và tràn lan; ngàn ngàn hầu hạ Ngài và muôn muôn đứng trước mặt
Ngài. Sự xét đoán đã sắm sẵn, và các sách mở ra.” Đan 7:9-10
“Ấy cũng vì họ mà Hê-nóc, là tổ bảy đời kể từ A-đam, đã nói
tiên tri rằng: 15 Nầy, Chúa ngự đến với muôn vàn thánh, đặng phán xét mọi người,
đặng trách hết thảy những người không tin kính về mọi việc không tin kính họ đã
phạm, cùng mọi lời sỉ hổ mà những kẻ có tội không tin kính đó đã nói nghịch
cùng Ngài.” Giu-đe 14-15
“Anh em há chẳng biết các thánh đồ sẽ xét đoán thế gian sao?
Ví bằng thế gian sẽ bị anh em xét đoán, thì anh em há chẳng đáng xét đoán việc
nhỏ mọn hơn sao? 3 Anh em chẳng biết chúng ta sẽ xét đoán các thiên sứ sao? Huống
chi việc đời nầy!” ICor 6:2-3
“và chúng sẽ không cần đến ánh sáng đèn hay ánh sáng mặt trời,
vì Chúa là Đức Chúa Trời sẽ soi sáng cho; và chúng sẽ trị vì đời đời.” Khải
22:5
Tuyệt vời hơn cả là chúng ta sẽ ở trước mặt Vua Vinh Quang
và chúng ta sẽ “ở cùng Chúa luôn luôn”.
“Hỡi kẻ rất yêu dấu, chính lúc bây giờ chúng ta là con cái Đức
Chúa Trời, còn về sự chúng ta sẽ ra thể nào, thì điều đó chưa được bày tỏ.
Chúng ta biết rằng khi Ngài hiện đến, chúng ta sẽ giống như Ngài, vì sẽ thấy
Ngài như vốn có thật vậy. 3 Ai có sự trông cậy đó trong lòng, thì tự mình làm
nên thanh sạch, cũng như Ngài là thanh sạch.” IGiang 3:2-3
“Vì nếu chúng ta tin Đức Chúa Jêsus đã chết và sống lại, thì
cũng vậy, Đức Chúa Trời sẽ đem những kẻ ngủ trong Đức Chúa Jêsus cùng đến với
Ngài. 15 Vả, nầy là điều chúng tôi nhờ lời Chúa mà rao bảo cho anh em: chúng ta
là kẻ sống, còn ở lại cho đến kỳ Chúa đến, thì không lên trước những người đã
ngủ rồi. 16 Vì sẽ có tiếng kêu lớn và tiếng của thiên sứ lớn cùng tiếng kèn của
Đức Chúa Trời, thì chính mình Chúa ở trên trời giáng xuống; bấy giờ những kẻ chết
trong Đấng Christ, sẽ sống lại trước hết. 17 Kế đến chúng ta là kẻ sống, mà còn
ở lại, sẽ cùng nhau đều được cất lên với những người ấy giữa đám mây, tại nơi
không trung mà gặp Chúa, như vậy chúng ta sẽ ở cùng Chúa luôn luôn. 18 Thế thì,
anh em hãy dùng lời đó mà yên ủi nhau.” I Tes 4:14-18
Khi Cơ đốc nhân và Hy Vọng bước vào vinh quang, họ được chào
đón bởi “đoàn thiên binh trên trời”. Trên thiên đàng, chúng ta sẽ được gặp gỡ
những người trong đức tin đã đi trước chúng ta. Chúng ta sẽ được hiệp nhất
trong sự hiện diện của Đấng Christ.
“Vậy tôi nói, chúng ta đầy lòng tin cậy, muốn lìa bỏ thân thể
nầy đặng ở cùng Chúa thì hơn.” II Cor 5:8
Chúng ta sẽ vui mừng nhìn thấy khuôn mặt của Đấng Cứu Chuộc
và được trở nên giống như Ngài.
“Hỡi kẻ rất yêu dấu, chính lúc bây giờ chúng ta là con cái Đức
Chúa Trời, còn về sự chúng ta sẽ ra thể nào, thì điều đó chưa được bày tỏ.
Chúng ta biết rằng khi Ngài hiện đến, chúng ta sẽ giống như Ngài, vì sẽ thấy
Ngài như vốn có thật vậy.” IGi 3:2
Những lữ khách được giới thiệu là những người đã yêu mến
Chúa khi còn ở thế gian này, những người “đã bỏ tất cả vì danh thánh của Ngài,”
lặp lại lời của Phi-e-rơ:
“Phi-e-rơ liền thưa cùng Ngài rằng: Nầy, chúng tôi đã bỏ hết
mà đi theo thầy.” Mác 10:28
Thành phố tràn ngập âm thanh của đám đông ca tụng Chúa. Âm
nhạc du dương, vui tươi, chào đón. Họ nghe thấy lời triệu tập mời họ dự tiệc tiệc
cưới của Chiên Con.
“Đoạn, tôi lại nghe có tiếng như một đám đông vô số người,
khác nào tiếng nước lớn hoặc như tiếng sấm dữ, mà rằng: A-lê-lu-gia! Vì Chúa là
Đức Chúa Trời chúng ta, là Đấng Toàn năng, đã cầm quyền cai trị. 7 Chúng ta hãy
hớn hở vui mừng, tôn vinh Ngài; vì lễ cưới Chiên Con đã tới, và vợ Ngài đã sửa
soạn, 8 đã cho người được mặc áo sáng láng tinh sạch bằng vải gai mịn (vải gai
mịn tức là công việc công bình của các thánh đồ). 9 Thiên sứ phán cùng tôi rằng:
Hãy chép: Phước thay cho những kẻ được mời đến dự tiệc cưới Chiên Con!” Khải
19:6-9
Tại Cổng thành, Cơ Đốc Nhân và Hy Vọng nhìn thấy những vị
thánh xưa kia từ trên cao nhìn xuống để chào đón anh, những vị thánh đã bước đi
bằng đức tin, và bây giờ “nhìn từ trên cao qua cổng.” Bunyan liệt kê tên của họ
là: Hê-nóc (Hê-bơ-rơ 11: 5), Môi-se (Ma-thi-ơ 17: 3; Hê-bơ-rơ 11: 23–29), và
Ê-li (Ma-thi-ơ 17: 3; Gia-cơ 5: 17–18).
Những lữ khách nhìn thấy dòng chữ Kinh thánh được khắc trên
Cổng:
“Phước thay cho những kẻ giặt áo mình đặng có phép đến nơi
cây sự sống và bởi các cửa mà vào trong thành!” Khải 22:14
Tại Cổng thành, mỗi người lữ khách phải xuất trình tờ chứng
cớ của mình để được vào thành phố. Giấy chứng nhận là bằng chứng của họ về đức
tin nơi Đức Chúa Jêsus Christ được đóng dấu bởi công việc của Thánh Linh. Chỉ
những ai đặt đức tin nơi Chúa Giê-xu và tin vào danh Ngài mới được cứu.
“Vậy nếu miệng ngươi xưng Đức Chúa Jêsus ra và lòng ngươi
tin rằng Đức Chúa Trời đã khiến Ngài từ kẻ chết sống lại, thì ngươi sẽ được cứu;”
Rom 10:9
“Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng
có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu.” Cv
4:12
Giấy chứng nhận này là cuộn giấy mà Cơ đốc nhân nhận được từ
Đấng Sáng Láng ở thập tự giá. Anh được dặn rằng “phải trình nó khi vào Cổng
Thiên thành.” Bunyan giải thích rằng “cuộn giấy này là sự bảo chứng cho cuộc sống
của anh và được chấp nhận ở nơi mà anh muốn đến. Mặc dù Cơ Đốc Nhân đã đánh mất
cuộn giấy trong một lần ngủ tại Nhà mát trên Đồi Gian nan (niềm tin của anh ta
bị lung lay và sự đảm bảo của anh ta bị lung lay), nhưng cuộn giấy đã được tìm
lại (Chúa đã khôi phục lại hy vọng và củng cố niềm tin của anh để tiếp bước
hành trình).
Khi Cổng được mở theo lệnh của Vua, Cơ đốc nhân và Hy vọng
nghe những lời mở đầu của Bài ca Cứu rỗi trong Ê-sai 26:
“Trong ngày đó, tại xứ Giu-đa, người ta sẽ hát bài nầy:
Chúng ta có thành bền vững! Chúa lấy sự cứu làm tường làm lũy! 2 Hãy mở các cửa,
cho dân công bình trung tín vào đó! 3 Người nào để trí mình nương dựa nơi Ngài,
thì Ngài sẽ gìn giữ người trong sự bình yên trọn vẹn, vì người nhờ cậy Ngài. 4
Hãy nhờ cậy Đức Giê-hô-va đời đời, vì Đức Giê-hô-va, chính Đức Giê-hô-va, là vầng
đá của các thời đại!” Es 26:1-4
Họ được biến hóa và "được mặc lấy áo xống rực rỡ như
vàng."
“đã cho người được mặc áo sáng láng tinh sạch bằng vải gai mịn
(vải gai mịn tức là công việc công bình của các thánh đồ)”. Khải 19:8
Sự biến đổi này báo hiệu chiến thắng cuối cùng vượt qua sự
chết!
“Khi nào thể hay hư nát nầy mặc lấy sự không hay hư nát, thể
hay chết nầy mặc lấy sự không hay chết, thì được ứng nghiệm lời Kinh Thánh rằng:
Sự chết đã bị nuốt mất trong sự thắng. 55 Hỡi sự chết, sự thắng của mầy ở đâu?
Hỡi sự chết, cái nọc của mầy ở đâu? 56 Cái nọc sự chết là tội lỗi, sức mạnh tội
lỗi là luật pháp. 57 Nhưng, tạ ơn Đức Chúa Trời đã cho chúng ta sự thắng, nhờ Đức
Chúa Jêsus Christ chúng ta. 58 Vậy, hỡi anh em yêu dấu của tôi, hãy vững vàng,
chớ rúng động, hãy làm công việc Chúa cách dư dật luôn, vì biết rằng công khó của
anh em trong Chúa chẳng phải là vô ích đâu.” ICor 15:54-58
Và họ nghe những lời của Chúa chào đón họ:
“Chủ nói với người rằng: Hỡi đầy tớ ngay lành trung tín kia,
được lắm; ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ lập ngươi coi sóc nhiều; hãy
đến hưởng sự vui mừng của chúa ngươi.” Math 25:21
Thành phố tràn ngập những bài ca hoan hỷ trước ngai vàng.
“Đoạn, tôi nhìn xem, nghe bốn bên ngôi và các sanh vật cùng
các trưởng lão, có tiếng của vô số thiên sứ; thiên sứ hàng muôn hàng ngàn, 12 đồng
nói lên một tiếng lớn rằng: Chiên Con đã chịu giết đáng được quyền phép, giàu
có, khôn ngoan, năng lực, tôn quí, vinh hiển và ngợi khen! 13 Tôi lại nghe mọi
vật dựng nên trên trời, dưới đất, bên dưới đất trên biển, cùng mọi vật ở đó đều
nói rằng: Chúc cho Đấng ngồi trên ngôi cùng Chiên Con được ngợi khen, tôn quí
vinh hiển và quyền phép cho đến đời đời! 14 Rồi bốn con sanh vật đều nói:
A-men. Và các trưởng lão sấp mình xuống mà thờ lạy.” Khải 5:11-14
Khi Bunyan gần kết thúc câu chuyện của mình, ông đã chuyển từ
một trong những cảnh huy hoàng nhất trong cuốn sách (khi Cơ Đốc Nhân và Hy Vọng
vào Thiên Thành) thành một trong những cảnh đáng sợ nhất. Ông quay đầu nhìn lại
và thấy Vô Tri đang chuẩn bị băng qua Sông.
Lần đầu tiên Cơ Đốc Nhân và Hy Vọng gặp Vô tri khi họ từ Dãy
núi Lạc Sơn đi xuống. Vô tri tự nhận mình cũng là một lữ khách và nói rằng anh
ta đang “đi đến Thiên Thành”. Anh ấy đến từ xứ Tự Mãn gần đó, một nơi tự hào rằng
nó gần với những ngọn núi của Chúa. Nhưng Vô Tri đã không đi vào Con đường chánh
qua Cổng Hẹp (cổng này tượng trưng cho Đấng Christ là con đường cứu rỗi duy nhất).
Cổng Hẹp ở quá xa. Thay vào đó, anh ta đã đi theo truyền thống của những người
đồng hương của mình và đi vào bằng một con đường nhỏ ngoằn ngoèo ăn thông với
Con đường chánh (con đường này tượng trưng cho tôn giáo mang lại sự cứu rỗi bằng
các việc lành). Vô Tri cũng không có giấy chứng nhận (bằng chứng về đức tin vào
Đấng Christ được đóng dấu bởi công việc của Thánh Linh) để xuất trình khi đến Thiên
Thành. Anh ta tin tưởng vào sự hiểu biết của chính mình về ý muốn của Đức Chúa
Trời, dựa vào tôn giáo và những việc làm tốt để cứu anh ấy. Cơ Đốc Nhân đã đoán
rằng Vô Tri sẽ “gặp một số khó khăn” khi qua Cổng vào Thiên Thành. Đúng như tên
gọi của mình, Vô Tri không biết gì về phúc âm thực sự của ân điển. Nhưng khi Cơ
Đốc Nhân cố gắng giải thích, Vô Tri cảm thấy bị xúc phạm. Vô Tri thật sự tin tưởng
mình là người tốt, nên đương nhiên sẽ được lên thiên đàng.
Sau đó, Cơ Đốc Nhân và Hy Vọng đã gặp lại anh ta và trò chuyện
nhiều hơn để giúp anh suy nghĩ lại. Vô Tri càng khẳng định rằng niềm hy vọng của
anh ta không nằm ở một mình Đấng Christ, mà nằm trong “những động cơ tốt” của
chính anh ta. Mặc dù anh tuyên bố mình là một lữ khách trên Con đường hẹp,
nhưng anh ta không đi trên con đường lẽ thật theo Lời Chúa. Anh đang đi trong sự
thoải mái của chính mình theo trái tim anh mách bảo.
Bây giờ khi Vô Tri đến Sông (cận kề cái chết), anh ta vẫn tự
tin. Không giống như Cơ Đốc Nhân phải vật lộn với những nghi ngờ và sợ hãi rồi
gần như chìm nghỉm, Vô Tri lại rất tự tin. Anh ta không nghi ngờ gì trong đầu rằng
mình sẽ được vào cổng thành. Anh ấy đi qua sông thật dễ dàng. Anh lướt trên mặt
nước một cách dễ dàng trên chiếc thuyền do Ảo vọng chèo lái.
“Vì khi tôi thấy sự hưng thạnh của kẻ ác, Thì có lòng ganh
ghét kẻ kiêu ngạo. 4 Vì trong cơn chết chúng nó chẳng bị đau đớn; Sức lực của
chúng nó vẫn đầy đủ.” Thi 73:3-4
Khi Vô Tri đến Cổng, không có ai ở đó để chào đón anh ta.
Anh ta gõ cửa, vẫn cho rằng mình sẽ nhanh chóng giành được quyền vào cửa. Khi bị
tra hỏi ở Cổng, Vô Tri đáp: "Tôi đã ăn uống trước mặt Nhà vua, và chính Ngài
đã dạy dỗ trên đường phố của chúng tôi." Những lời của anh ta cũng giống
phản ứng của những người đang tìm cách đi qua Cổng hẹp:
“Ngài đáp rằng: Hãy gắng sức vào cửa hẹp, vì, ta nói cùng
các ngươi, nhiều người sẽ tìm cách vào mà không vào được. 25 Khi chủ nhà chờ dậy,
đóng cửa lại rồi, các ngươi ở ngoài gõ cửa kêu rằng: Lạy Chúa, xin mở cho chúng
tôi! Chủ sẽ trả lời rằng: Ta không biết các ngươi đến từ đâu. 26 Bấy giờ các
ngươi sẽ thưa rằng: Chúng tôi đã ăn uống trước mặt Chúa, và Chúa đã dạy dỗ
trong các chợ chúng tôi.” Luca 13:24-26
Khi được yêu cầu chứng nhận, anh ta không nói nên lời, giống
như người đàn ông trong dụ ngôn về Lễ cưới của Chúa Giê-su, người đến mà không
mặc áo lễ: “Vua vào xem khách dự tiệc, chợt thấy một người không mặc áo lễ, 12
thì phán cùng người rằng: Hỡi bạn, sao ngươi vào đây mà không mặc áo lễ? Người
đó làm thinh.” Math 22:11-12
Vô Tri cho rằng sự tận tâm của anh ta đối với tôn giáo cũng
giống như gần gũi với Chúa. Anh đã sống tốt. Anh đã trung tín đi nhà thờ, đã học
giáo lý và được chứng nhận. Anh đã dự lễ tiệc thánh, ăn bánh và uống chén trước
mặt Chúa. Tuy nhiên, việc dự tiệc thánh của anh ấy không xứng đáng (1
Cô-rinh-tô 11:27). Những người nhận lãnh xứng đáng là “chỉ những người ăn năn tội
lỗi của mình, tin vào Đấng Christ để được cứu rỗi và yêu thương người lân cận”.
Vô Tri đến từ xứ Tự Mãn chỉ tin tưởng vào bản thân mình.
Khi nhà vua được thông báo rằng Vô Tri đang ở Cổng, Nhà vua
“không xuống gặp anh ta.” Nhà vua không biết anh ta và đã từ chối.
“Chẳng phải hễ những kẻ nói cùng ta rằng: Lạy Chúa, lạy
Chúa, thì đều được vào nước thiên đàng đâu; nhưng chỉ kẻ làm theo ý muốn của
Cha ta ở trên trời mà thôi. 22 Ngày đó, sẽ có nhiều người thưa cùng ta rằng: Lạy
Chúa, lạy Chúa, chúng tôi chẳng từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri sao? nhân
danh Chúa mà trừ quỉ sao? và lại nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ sao? 23
Khi ấy, ta sẽ phán rõ ràng cùng họ rằng: Hỡi kẻ làm gian ác, ta chẳng biết các
ngươi bao giờ, hãy lui ra khỏi ta!” Math 7:21-23
Cũng chính những đấng sáng láng là những người đã chào đón Cơ
Đốc Nhân và Hy Vọng đến Thành phố. Họ được lệnh trói Vô Tri và đuổi anh ta ra
ngoài. Đây là kết thúc đáng sợ của những người không vào cửa hẹp trong Lu-ca
13:27-28 “Chủ lại sẽ trả lời rằng: Ta nói cùng các ngươi, không biết các ngươi
đến từ đâu; hết thảy những kẻ làm dữ kia, hãy lui ra khỏi ta! 28 Khi ấy, các
ngươi thấy Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp, cùng hết thảy các đấng tiên tri đều ở
trong nước Đức Chúa Trời, còn các ngươi sẽ bị quăng ra ngoài, là nơi có khóc
lóc và nghiến răng.”
Người đến mà không mặc áo lễ trong dụ ngôn về Lễ Cưới cũng
phải đối mặt với một kết cục tương tự. Vô Tri bị xuyên không gian dẫn đến Địa
ngục và Bunyan kết luận: “Thế mới biết, ngay cổng thiên đàng cũng có một đường
dẫn đến địa ngục.”
Đó là một bi kịch đời đời cho những người tin rằng họ đang ở
ngưỡng cửa thiên đường, nhưng lại ở bờ vực của địa ngục. Bunyan đã viết Thiên lộ
Lịch Trình với tấm lòng của một mục sư. Ông mong muốn được nhìn thấy tất cả mọi
người trong đàn chiên của mình và tất cả những người đọc sách này, đều đến nơi
an toàn và được chào đón ở cuối hành trình. Ông không muốn chúng ta cho rằng mọi
thứ đều ổn và nhớ đến Chúa là đủ! Vì thế ông đã kết thúc bằng một lời cảnh tỉnh.
Hãy chú ý đến sự cuối cùng của Vô Tri. Đừng cho rằng việc
làm tốt hoặc sự tận tụy của bạn đối với Đấng Christ sẽ cứu được bạn. Đừng cho rằng
các lễ nghi của nhà thờ hoặc ý định chân thành làm điều đúng đắn của bạn sẽ cứu
bạn. Đừng cho rằng sự quen thuộc với tôn giáo hoặc sự phụng sự trung thành của
bạn sẽ cứu được bạn. Chúa Jêsus và chỉ một mình Ngài có thể cứu bạn! Hãy hướng về
Ngài, tin cậy Ngài, và ở trong Ngài.
“Nếu ai chẳng cứ trong ta thì phải ném ra ngoài, cũng như
nhánh nho; nhánh khô đi, người ta lượm lấy, quăng vào lửa, thì nó cháy.” Giăng
15:6
Chỉ trong Đấng Christ, bạn mới được chào đón và không bị loại
bỏ. Chúng ta có lời hứa của Ngài!
“Phàm những kẻ Cha cho ta sẽ đến cùng ta, kẻ đến cùng ta thì
ta không bỏ ra ngoài đâu.” GI 6:37
Vì thế hãy đến cùng Ngài! Đừng chần chờ nữa! Hãy đến với Đấng
Christ và nhận sự sống!
“Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một
của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.” Gi
3:16
SUY GẪM
Khi Cơ Đốc Nhân và Hy Vọng đi về phía Cổng thành, họ đã được
chào đón cách diệu kỳ. hãy đánh số các sự kiện sau đây theo trình tự đúng.
_____ Có tiếng phán “Hãy vào sự vui mừng của Chúa ngươi”
_____ một đoàn người đi ra mừng đón Cơ Đốc Nhân và Hy Vọng.
_____ hết thảy chuông trong thành đều đổ vang.
_____ Đức Vua ra đón họ.
_____ Những người thổi kèn của Nhà Vua đã khiến cả thiên
đàng vang rền tiếng nhạc du dương.
Kể tên ba nhân vật trong Cựu ước, đã từ bờ tường nhìn xuống Cơ
Đốc Nhân và Hy Vọng
Khi những lữ khách đưa giấy chứng nhận của họ tại cổng, nhà
vua đã làm gì?
Khi Cơ Đốc Nhân và Hy Vọng bước vào Thiên Thành, thân thể họ
được ___________, họ được mặc lấy áo xống rực rỡ như ________, họ được ban cho
______________ để ca ngợi và ______________ như là biểu tượng của danh dự.
Hai Đấng Sáng Láng đã làm gì với Vô tri?
Chọn nhân vật yêu thích nhất của bạn trong câu chuyện và kể
những gì bạn học được từ người ấy.
Đức Chúa Trời đã sử dụng cuốn sách này như thế nào để giúp bạn
trưởng thành trong đức tin?
ĐÀO SÂU
Bạn nghĩ tại sao Vô Tri không gặp khó khăn gì khi vượt sông Sự
chết?
Có thể nào một người sống một cuộc sống đạo đức tuân theo
các lệnh truyền của Đức Chúa Trời mà lại không được phép vào Thiên Thành? Giải
thich câu trả lơi của bạn.
Điều gì đang chờ đợi Cơ đốc nhân và Hy Vọng trên Thiên đàng?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét